DÒNG SÔNG ƠN THÁNH
LỄ CHÚA GIÊ-SU CHỊU PHÉP RỬA – NĂM C
Lc 3, 15-16. 21-22
Ngày lễ Chúa Giê-su chịu phép rửa của ông Gioan, đưa chúng ta về lại khung cảnh đất trời tại dòng sông Giodan. Nơi ấy, cả một dòng người phô diễn cái khốn khổ tột cùng của mình trong vũng lầy tội lỗi, và họ đang vùng vẫy giữa dòng nước mong được giải thoát. Cũng chính nơi ấy, Thiên Chúa bày tỏ dung nhan hiền từ đầy lòng thương xót của Ngài, và chính Ngài lao mình xuống cứu vớt nhân sinh. Trời đã rộng mở bàn tay ban nguồn ơn thánh tuôn đổ chan hòa khắp nhân gian.
Nước chảy chỗ trũng
Sông Giodan nối hồ Galile với Biển Chết. Con sông nhỏ bé nhưng nước chảy suốt đêm ngày. Dòng nước lưu chuyển bởi mặt nước hồ Galile cao hơn mặt nước Biển Chết 218m. Nước chảy chỗ trũng là quy luật tự nhiên. Nước là thế, nước luôn tìm chỗ trũng. Đức Lão Tử đã biện giải thật sâu về nước trong sách Đạo Đức Kinh: nước luôn điền vào chỗ thiếu và trào ra từ chỗ thừa; Nước làm lợi cho vạn vật mà không tranh giành lợi ích.
Nước không bao giờ đọng lại nơi cao và bằng lòng dừng lại. Bất cứ lúc nào, bất cứ nơi đâu, hễ có chỗ trũng, chỗ thấp hơn, nước liền chảy tới. Dòng nước trong xanh nơi hồ Galile nuôi dưỡng bao sinh vật tốt tươi. Trái lại, nước ở Biển Chết thì mặn đắng khiến chẳng có sinh vật nào sống nổi. Thế nhưng con sông Giordan vẫn ngày đêm tuôn chảy nguồn nước từ hồ Galile tới Biển Chết. Dòng nước đã làm tốt tươi bao thảo mộc đôi bờ.
Thân phận tội lỗi
Bên bờ dòng sông Giordan mà thánh sử Luca thuật lại, ta thấy cả một đoàn người đang quây quanh Gioan tẩy giả để xin làm phép rửa sám hối. Họ dìm mình xuống dòng sông không để tẩy rửa tấm thân thể lý, nhưng là khao khát tâm hồn được tẩy sạch những vết nhơ lỗi lầm.
Thân phận con người là thế. Vốn nó được tạo thành trong sự thanh sạch. Phận làm người thì thật cao quý, nhưng thân phận con người tội lỗi thì thật khốn cùng. Tội lỗi là cái khốn cùng nhất của con người. Nó biết mình nhuốc nhơ mà không tài nào tẩy cho sạch.
Con người đã không còn khả năng đón nguồn ơn thánh từ nơi Thiên Chúa. Bởi một lẽ đơn giản là vì con người đã tự loại trừ Thiên Chúa, tự rời xa Thiên Chúa. Như những kẻ lạc bước trong sa mạc khát khao dòng nước, con người khát khao ơn thánh để có thể vượt thắng tội lỗi.
Thiên Chúa nhân từ
Nhìn đến thân phận con người trong cơn quẫn bách, không ai đau lòng hơn Đấng đã tạo dựng nên con người. Tiên tri Isaia đã diễn tả tâm trạng của Thiên Chúa trong bài đọc thứ nhất: “Người không bẻ gẫy cây lau bị giập, không dập tắt tim đèn còn khói. Người trung thành đem lại lẽ công bình.” Dù chỉ còn là chút hy vọng mong manh, Đức Chúa vẫn không muốn mất đi một con người nào. Bàn tay Ngài vẫn nhẹ nhàng chăm sóc, tìm cách chở che, nâng đỡ con người.
Giữa dòng người thân mang đầy tội lỗi ấy, Thiên Chúa đã xuất hiện. Thánh Luca mô tả: “chính lúc Chúa Giêsu cũng đã chịu phép rửa xong, Người đang cầu nguyện, thì trời mở ra và Thánh Thần Chúa ngự xuống trên Người dưới hình chim bồ câu”. Chúa Giê-su đã không đứng trên trời để ngó nhìn con người, nhưng Ngài đã xuống mặt đất với con người; Ngài đã không đứng trên bờ để nhìn con người đang trầm mình dưới dòng nước, nhưng Ngài đã lội xuống dòng nước với con người; Ngài đã không đứng dưới dòng nước để dìm những con người tội lỗi, những Ngài ngụp lặn xuống dòng nước cùng với con người.
Thiên Chúa đã đến giữa dòng người tội lỗi, đã ngụp lặn xuống tận cùng của sự khốn khổ nơi con người. Dòng sông ơn thánh đã khơi nguồn từ lòng Chúa Cha từ ái tuôn chảy xuống thung lũng khổ đau trong tâm hồn con người. Nếu như có ai đó ngăn cản không cho nước chảy tới chỗ trũng thì việc ngăn cản ấy chỉ làm cho lực tuôn trào của nước ngày càng mạnh hơn. Để rồi khi đến thời đến buổi, nước sẽ vượt thắng tất cả để tìm đến chỗ trũng. Nguồn ơn Thánh Chúa đã không chịu thua tội lỗi của con người. Ngày ấy, Trời đã mở ra tuôn đổ Ơn Thánh xuống trần gian; Thiên Chúa làm người để con người được làm con Thiên Chúa; Chim hòa bình xuất hiện báo hiệu cảnh thái bình đã trở lại, một cuộc tạo dựng mới đã khởi đầu.
Quả thực Đức Giê-su là Con Thiên Chúa. Mỗi bước đi của Ngài luôn đem lại nguồn sức sống dồi dào, mang lại sự tươi mới cho những ai theo Ngài; Ánh mắt của Giê-su luôn tìm đến những con người nghèo khổ nhất trong đám đông; Tâm hồn Ngài luôn chạm đến những nỗi đau sâu thẳm nơi những người gặp gỡ để xoa dịu; bàn tay Ngài luôn đụng đến những con người đau yếu nhất để chữa lành… Dòng sông ơn thánh phát nguồn từ Thiên Chúa luôn tìm đến những tâm hồn nghèo khổ trước hết.
Lạy Chúa, con xấu hổ vì tội lỗi con, nhưng con vui mừng vì được ở trong Nhà của Chúa. Xin bàn tay từ mẫu của Chúa khơi mở tâm hồn con, để con được đón nhận nguồn Ơn Thánh, và để con được sống mãi trong Nguồn Ơn Thánh Ngài.
Lm. Giuse Lê Danh Tường