Thứ bảy tuần II thường niên

Bậc lễ: thường

Màu phụng vụ: Xanh

Nghe MP3

Năm II:  

Ca nhập lễ

Lạy Chúa, toàn thể địa cầu thờ lạy và ca khen Chúa, lạy Đấng Tối Cao toàn thể Đất Nước ca khen thánh danh của Ngài.

Lời nguyện nhập lễ

Lạy Thiên Chúa toàn năng hằng hữu, Chúa điều khiển hết mọi loài trên trời dưới đất; xin dủ thương chấp nhận lời dân Chúa khẩn cầu và ban cho thời đại chúng con được bình an. Chúng con cầu xin…

Bài Ðọc I: (năm I) Dt 9, 2-3, 11-14

“Nhờ chính máu Mình mà Người vào Cung Thánh chỉ một lần”.

Trích thư gửi tín hữu Do-thái.

Anh em thân mến, nhà tạm được cất lên trong gian thứ nhất, có đặt chân nến, bàn, và bánh tiến. Gian này gọi là Cung Thánh. Sau tấm màn thứ hai thì đến gian gọi là Cực Thánh.
Còn Chúa Kitô xuất hiện như vị Thượng tế của mọi tốt lành tương lai. Người đi qua nhà tạm rộng rãi và hoàn hảo hơn, không phải do tay người phàm xây dựng, nghĩa là không thuộc về trần gian này, cũng không nhờ máu dê bò, nhưng nhờ chính máu của Người mà vào Cung Thánh chỉ một lần và đem lại ơn cứu độ muôn đời. Vì nếu máu dê bò và tro bò cái mà người ta rảy trên kẻ ô uế, còn thánh hoá được thân xác nên trong sạch, huống chi máu của Ðức Kitô, Ðấng đã nhờ Thánh Thần mà hiến tế chính mình làm của lễ trong sạch dâng lên Thiên Chúa; máu đó sẽ càng tẩy sạch lương tâm chúng ta khỏi những việc sinh sự chết, khiến chúng ta có thể phụng sự Thiên Chúa hằng sống.

Ðó là lời Chúa.

Ðáp Ca: Tv 46, 2-3. 6-7. 8-9

Ðáp: Thiên Chúa ngự lên giữa tiếng tưng bừng, Chúa ngự lên trong tiếng kèn vang (c. 6).

Xướng: Hết thảy chư dân hãy vỗ tay, hãy reo mừng Thiên Chúa tiếng reo vui! Vì Chúa là Ðấng Tối Cao, Khả uý, Người là Ðại Ðế trên khắp trần gian.

Xướng: Thiên Chúa ngự lên giữa tiếng tưng bừng, Chúa ngự lên trong tiếng kèn vang. Hãy ca mừng, ca mừng Thiên Chúa, hãy ca mừng, ca mừng Vua của chúng ta!

Xướng: Vì Thiên Chúa là vua khắp cõi trần gian, hãy xướng ca vịnh mừng Người, Thiên Chúa thống trị trên các nước, Thiên Chúa ngự trên ngai thánh của Người.

Bài Ðọc I: (Năm II) 2 Sm 1, 1-4, 11-12. 19. 23-27

“Cớ sao các anh hùng lại ngã gục trên chiến trường như thế?”

Khởi đầu sách Samuel quyển thứ hai.

Trong những ngày ấy, sau khi thắng quân Amalec, Ðavít trở về, và tạm nghỉ hai ngày tại Sicelê. Qua ngày thứ ba, có người từ trại quân của Saolê trở về, áo quần rách nát, đầu tóc đầy bụi bặm, anh đến trước mặt Ðavít sấp mình kính lạy. Ðavít hỏi anh: “Ngươi từ đâu tới?” Anh ta trả lời: “Tôi trốn từ trại quân Israel về”. Ðavít lại hỏi: “Có chuyện gì xảy ra đó, hãy kể lại cho ta nghe”. Anh ta nói: “Dân chúng chạy trốn khỏi chiến trường, nhiều người trong dân đã bị hạ sát, vua Saolê và thái tử Gionathan cũng tử trận”.

Ðavít liền xé áo mình ra, các người hầu cận của ông cũng làm như thế. Tất cả đều than van khóc lóc và ăn chay cho tới chiều để chịu tang vua Saolê, thái tử Gionathan, dân Chúa và nhà Israel, vì họ ngã gục dưới lưỡi gươm. (Và Ðavít đã khóc rằng:)

“Các nhân tài Israel đều bị giết trên núi. Cớ sao các anh hùng bị ngã gục như thế?

“Saolê và Gionathan đáng yêu đáng quý, khi sống cũng như khi chết, họ không hề lìa nhau. Họ lanh lẹ hơn chim phượng hoàng, và hùng dũng hơn loài sư tử. Hỡi thiếu nữ Israel, hãy than khóc Saolê đi, người đã mặc cho các cô áo điều sặc sỡ, đã gắn lên y phục các cô những đồ nữ trang bằng vàng.

“Cớ sao các anh hùng lại ngã gục trên chiến trường như thế?

“Gionathan đã bị giết trên đồi cao. Hỡi anh Gionathan, tôi thương tiếc anh. Tôi yêu mến anh, và tình bạn giữa đôi ta cao quý hơn tình yêu phụ nữ.

“Cớ sao mà các anh hùng lại ngã gục như thế? Cớ sao binh khí lại bị phá huỷ như thế?”

Ðó là lời Chúa.

Ðáp Ca: Tv 79, 2-3. 5-7

Ðáp: Lạy Chúa, xin tỏ thiên nhan hiền từ Chúa ra, hầu cho chúng con được ơn cứu sống.

Xướng: Lạy Ðấng chăn dắt của Israel, xin hãy lắng tai! Chúa là Ðấng chăn dẫn Giuse như thể bầy chiên. Chúa ngự trên các Vệ Binh Thần, xin hiện ra trong sáng láng, trước mặt con cháu Ephraim, Bengiamin và Manassê. Xin thức tỉnh quyền năng của Chúa, và ngự tới để cứu độ chúng con.

Xướng: Lạy Chúa thiên binh, Chúa còn thịnh nộ tới bao giờ, bởi vì dân Chúa đang dâng lời khẩn nguyện? Chúa nuôi chúng con bằng cơm bánh trộn giọt châu, và cho chúng con uống bằng nước mắt chảy tràn trề. Chúa biến chúng con thành miếng mồi cho lân bang tranh chấp, và quân thù phỉ báng chúng con.

Alleluia: Ga 14, 5

Alleluia, alleluia! – Chúa phán: “Thầy là đường, là sự thật và là sự sống, không ai đến được với Cha mà không qua Thầy”. – Alleluia.

Phúc Âm: Mc 3, 20-21

“Những thân nhân của Người nói: Người đã mất trí”.

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Marcô.

Khi ấy Chúa Giêsu cùng các môn đệ trở về nhà, và dân chúng đông đảo lại đổ xô tới, đến nỗi Người không dùng bữa được. Những thân nhân của Người hay tin đó, liền đi bắt Người, vì họ nói: “Người đã mất trí”. 

Ðó là lời Chúa.

Lời nguyện tiến lễ

Lạy Chúa, xin thương giúp cộng đoàn tín hữu chúng con cử hành thánh lễ này cho xứng đáng. Vì mỗi khi chúng con dâng lễ tưởng niệm cuộc khổ hình của Ðức Kitô là chúng con được hưởng ơn cứu chuộc của Người. Người hằng sống và hiển trị muôn đời.

Ca hiệp lễ

Chúa đã dọn ra cho tôi mâm cỗ, và chén rượu tôi đầy tràn chan chứa.

Hoặc đọc:

Chúng ta đã biết, và tin vào tình yêu của Thiên Chúa đối với chúng ta.

Lời nguyện hiệp lễ

Lạy Chúa, Chúa đã cho chúng con cùng được chia sẻ một tấm bánh bởi trời; xin ban Thánh Thần là nguồn mạch tình yêu giúp chúng con cũng biết tâm đầu ý hợp và chân thành yêu thương nhau. Chúng con cầu xin…

Suy niệm

1. Phục vụ quên mình

Bài Tin mừng hôm nay thật ngắn, chỉ vỏn vẹn trong hai câu, nhưng lại cho chúng ta thấy một nhân cách vĩ đại của Chúa Giêsu, một con người vì tha nhân và của tha nhân.

Tin mừng cho biết: sau một ngày làm việc miệt mài, trở về nhà đám đông lại kéo đến, thành thử Người và các môn đệ không sao ăn uống được”. Với Đức Giêsu chẳng có gì quan trọng bằng các linh hồn. Ngài chăm sóc họ bằng tình yêu và sự thật đến mức quên cả việc chăm sóc bản thân. Điều này đã làm cho “thân nhân” Ngài hiểu lầm: Ngài “mất trí”. “Mất trí” ở đây không có nghĩa là điên khùng, mất khả năng về trí khôn; nhưng là một lối sống điên dại vì phục vụ, vì ngưới khác đến mức quên đi bản thân. Đức Giêsu đã sống như thế, và không chỉ có thế, Ngài còn dấn thân đến nỗi chấp nhận cái chết trên thập giá để chu toàn thánh ý Cha và mang lại sự sống đời đời cho nhân loại.

Các tha nhân Ngài không chấp nhận được lối sống của Ngài. Họ muốn trói buộc Ngài trong suy nghĩ của họ, nên họ đã tìm đến để bắt Ngài về. Họ không muốn Ngài phục vụ như thế, nhưng phải tìm cách làm vinh danh bản thân, vinh danh gia tộc.

Chúng ta đang sống những giờ phút cuối cùng của năm cũ âm lịch. Tin mừng hôm nay mời gọi chúng ta suy nghĩ. Năm qua chúng đã đã sống thế nào? Quả thật, chúng ta đã tất bật làm việc. Chúng ta đã sống điên cuồng, quên cả bản thân, quên cả gia đình, nhưng không phải vì tha nhân mà vì chính bản thân chúng ta, chỉ để tìm kiếm lợi lộc vật chất, địa vị xã hội chứ không phải phục vụ. Chúng ta đã “thả mồi bắt bóng”. Chúng ta nhân danh gia đình để lo làm giầu, lo thăng tiến gia đình; nhưng lại bỏ bê chính gia đình: vợ chồng thiếu thời gian quan tâm, lắng nghe nhau, con cái không được chăm sóc gần gũi, thấu hiểu, để rồi khi có tất cả tiền của giàu sang thì cũng là lúc gia đình mất nền tảng, để rồi như một đại gia kia trong một vụ tranh chấp ly hôn đã phải thốt lên “tiền nhiều để làm gì!”

Cũng giống người thân của Chúa Giêsu, chúng ta cũng muốn trói buộc Thiên Chúa trong quan niệm của con người. Thay vì tìm biết đâu là thánh ý Chúa, đâu là việc của Chúa, đâu là điều Chúa muốn chúng ta đón nhận. Chúng ta lại đòi Chúa phải thỏa mãn ý chúng ta. Khi không được như ý nguyện, người ta lại quay ra kêu trách Chúa hay nghi ngờ Ngài.

Xin Chúa giúp chúng ta có được thái độ của Chúa Giêsu dám quên mình phục vụ tha nhân, và nhất là xin Chúa hướng dẫn để chúng ta đừng vì giá trị trước mắt mà đánh mất những giá trị nền tảng và vĩnh cửu là gia đình và sự sống đời đời.

Lm. Giuse Vũ Công Viện

2. Vì sứ vụ

Có một linh mục tại một đất nước phần thịnh, nhưng khi làm linh mục được 5 năm, ngài đã xin phép bề trên để về Việt Nam phục vụ những bệnh nhân sida, nghiện ngập, những bạn trẻ cơ nhỡ và trẻ em mồ côi. Khi quyết định của ngài được thông báo cho gia đình, bà cố đã không chấp nhận và cho rằng con mình có vấn đề…!!!

Hôm nay, Tin Mừng thuật lại việc Đức Giêsu tất bật lo lắng cho dân chúng, đến nỗi không có thời giờ để nghỉ ngơi và ăn uống. Những việc như: giảng dạy, chữa bệnh, xua trừ Ma Quỷ… Ngài làm mọi việc không xuể, nên đã gọi và chọn các môn đệ để hỗ trợ Ngài trong sứ vụ.

Tuy nhiên, sự nhiệt tình vì sứ vụ khi chăm lo cho người nghèo, bệnh tật, ốm đau thì lại là mối lo của bà con, họ hàng của Ngài khi họ nghe tin đổn thổi Ngài bị mất trí…, vì thế, họ đã đến để tìm cách ngăn cản Ngài.

Thật vậy, trong cuộc sống, chúng ta vẫn thấy xuất hiện đây đó những hình ảnh sống động của Đức Giêsu khi những anh chị em Kitô hữu luôn  sống chu toàn bổn phận và sẵn sàng đặt lợi ích của cộng đoàn, gia đình lên trên cá nhân của mình. Luôn đứng về phía người nghèo khổ để nâng đỡ và phụ giúp họ… Luôn coi sứ vụ là chính yếu, nhu cầu cá nhân là phụ thuộc…

Nhưng lẽ ra, theo lối suy nghĩ của người đời thì họ phải được tán dương, chúc tụng mới xứng! Tuy nhiên, điều đó có lẽ có nhưng họa hiếm, ngược lại có khi chỉ là những lời dè môi bữu mỏ cho rằng: họ bị điên, bị khùng thì mới làm những chuyện như thế!

Sứ điệp Lời Chúa hôm nay mời gọi chúng ta hãy biết đặt sự vụ lên trên hết mọi chuyện. Nếu có phải khinh thường, chỉ trích, thì chúng ta cũng biết vui chịu để danh Chúa được cả sáng và Nước Chúa được trị đến. Chỉ khi nào chúng ta trở nên giống Chúa, thì hình ảnh, khuôn mặt của Ngài mới được lộ hiện nơi chúng ta.

Lạy Chúa Giêsu, xin cho chúng con biết yêu mến Chúa tha thiết. Luôn biết trung thành với sứ vụ được trao. Và xin cho chúng con biết đón nhận tất cả, miễn sao anh chị em chúng con được hạnh phúc và Chúa được loan báo. Amen.

Giuse Vinhsơn Ngọc Biển, SSP

Email
Print
Twitter
Scroll to Top