Huyền Nhiệm Ơn Gọi – Chúa Nhật II thường niên B – Lm. Giuse Nguyễn Văn Hữu

    HUYỀN NHIỆM ƠN GỌI

CHÚA NHẬT II THƯỜNG NIÊN B

Ga 1, 35-42

Ơn gọi là một huyền nhiệm. Nó khởi nguồn từ Thiên Chúa, chứ không phải từ loài người. Thiên Chúa lên tiếng gọi và con người đáp trả. Các bài đọc Lời Chúa trong ngày Chúa nhật hôm nay nói về ơn gọi của Samuel, ơn gọi của các môn đệ đầu tiên của Chúa Giê-su (Gioan, An-rê và Phê-rô) và qua đó nói về ơn gọi của người Ki-tô hữu chúng ta.

1Ơn gọi của Samuen

Samuel là cậu bé được Đức Chúa cho sinh ra để cất nỗi nhục của người mẹ Anna trước mặt người đời. Giữ đúng lời khấn hứa với Đức Chúa, bà Anna cho cậu giúp việc thày cả Ê-li. Cậu ngủ trong Đền thờ. Đức Chúa gọi cậu 4 lần trong giấc ngủ. Ba lần đầu, cậu tưởng là thày Ê-li gọi, nên chạy đến với thày và thưa: “Dạ, con đây, thày gọi con”. Nhưng thày Ê-li bảo: “Thày không gọi con đâu. Con về ngủ đi”.

Chạy đi chạy lại như thế đến lần thứ 3, thày Ê-li hiểu là Đức Chúa đã gọi Samuel, nên bảo cậu rằng: “Con về ngủ đi và hễ có ai gọi con thì con thưa: ‘Lạy Đức Chúa, xin Ngài phán vì tôi tớ Ngài đang lắng nghe.

Vâng lời thày Ê-li, Samuel về ngủ ở chỗ của mình. Đức Chúa đến, đứng đó và gọi (lần thứ 4) như những lần trước: Samuel! Samuel! Samuel thưa: “Xin Ngài phán vì tôi tớ Ngài đang lắng nghe”.

Samuel lớn lên. Đức Chúa ở với ông và Người không để cho một lời nào của Người ra vô hiệu.

Đó là tiến trình ơn gọi làm ngôn sứ của Samuel được mô tả trong bài đọc 1 (x. 1Sm 3,3-10.19). Tiến trình này cho thấy, nếu không có sự chỉ dạy của thày Ê-li, Samuel khó hòng mà nhận ra được Đức Chúa gọi mình.

2. Ơn gọi của những môn đệ đầu tiên

Đó là các ông Gioan, An-rê và Phê-rô.

Gioan và Anrê đi theo Chúa qua lời giới thiệu, gợi ý của Gioan Tẩy giả: “Đây là Chiên Thiên Chúa, Đấng xoá bỏ tội trần gian”.

Phêrô đi theo Chúa nhờ sự giới thiệu của anh mình là Anrê: “Chúng tôi đã gặp Đấng Messia”.

Mỗi người mỗi hoàn cảnh, mỗi ơn gọi mỗi cuộc đời, không ai giống ai. Kẻ thì được thầy mình giới thiệu, người thì được anh mình giới thiệu, kẻ khác nữa thì được bạn bè giới thiệu.v.v. Tất cả đều trở thành những kỷ niệm đáng nhớ không thể nào quên trong tâm trí người môn đệ: Chúa gọi tôi trong hoàn cảnh này hoàn cảnh nọ. Chúa gọi tôi vào giờ này. Chúa gọi tôi ở chỗ này chỗ kia.v.v.

Gioan tông đồ người trong cuộc đã từng chẳng ghi thế này sao: “Khi ấy, ông và Anrê đang đứng ngoài bãi biển cùng với thày Gioan Tẩy Giả, thấy Chúa Giêsu đi ngang qua, Gioan Tẩy Giả liền chỉ: “Đây là Chiên Thiên Chúa”. Các ông liền bỏ Gioan Tẩy Giả lại đó mà đi theo Chúa Giêsu.

Thấy có kẻ theo mình, Chúa Giêsu quay lại bảo: “Các anh tìm gì thế? Các ông bèn đánh bạo hỏi: “Thưa Thày, Thày ở đâu”?

Chúa Giêsu mời gọi: “Hãy đến mà xem”. Các ông đã đến xem chỗ Chúa ở và ở lại với Chúa ngày hôm ấy. Lúc ấy vào khoảng giờ thứ mười”.

Thật là ấn tượng! Không thể nào quên! Nhưng Phêrô cũng ấn tượng không kém. Dù Phêrô được Chúa gọi sau Gioan và Anrê, nhưng Chúa đã đổi tên cho ông: “Anh Simon, con ông Gioan, từ nay anh sẽ được gọi là Phêrô, nghĩa là đá tảng”.

Giây phút ấn tượng ấy là giây phút lịch sử, làm đảo lộn đời các ông, biến các ông trở thành người môn đệ Chúa, cùng ăn cùng ở với Chúa, cùng chung chia sứ mạng và thân phận với Chúa. Đó là sứ mạng loan báo Tin Mừng và thân phận của người tôi tớ đau khổ theo thánh ý Chúa Cha hầu cứu chuộc nhân loại.

3. Ơn gọi của người Ki-tô hữu

Chúng ta các kitô hữu ngày nay cũng được Chúa kêu gọi. Chúa gọi ta vào đời. Chúa gọi ta làm con cái Chúa và Hội thánh trong đời sống hôn nhân gia đình hay đời sống tu trì.

Hành trình ơn gọi của Samuel và các Tông đồ có nhiều ấn tượng đáng ghi nhớ, thì hành trình ơn gọi của ta cũng vậy.

Chúa đã chọn gọi Samuel và các Tông đồ trong những hoàn cảnh và môi trường nhất định thì Chúa cũng chọn gọi ta trong những hoàn cảnh và môi trường nhất định nào đó.

Chúa đã chọn gọi Samuel và các Tông đồ qua các trung gian, thì Chúa cũng chọn gọi mỗi người chúng ta qua các trung gian như ông bà, cha mẹ, thày cô, bạn bè…v.v. Nhưng điều quan trọng là ta đã sống ơn Chúa gọi như thế nào ?

Thánh Phao-lô trong bài đọc 2, ngài nói rất hay về ơn gọi của chúng ta và qua đó ngài cũng dạy chúng ta phải sống ơn gọi như thế nào cho xứng đáng: “Thưa anh em, thân xác con người không phải để gian dâm mà để phụng sự Chúa, vì Chúa làm chủ thân xác”.

“Anh em chẳng biết rằng thân xác anh em là phần thân thể của Đức Ki-tô và là Đền Thờ của Chúa Thánh Thần sao? Ai đã kết hợp với Chúa, thì nên một tinh thần với Người. Anh em hãy tránh xa tội gian dâm. Mọi tội người ta phạm đều ở ngoài thân xác mình, còn kẻ gian dâm thì phạm đến chính thân xác mình. Thiên Chúa đã trả giá đắt mà chuộc lấy anh em. Vậy anh em hãy tôn vinh Thiên Chúa nơi thân xác anh em” (x.1Cr 6,13-15.17-20).

Lạy Chúa, Chúa đã cho con vào đời trong ơn gọi làm người và làm con cái Chúa. Xin ban ơn thêm sức cho con để con luôn sống xứng đáng với ơn Chúa kêu gọi giữa cuộc đời này, hầu mai ngày con được ở cùng Chúa trong Nước Trời vĩnh cửu. Amen.

Linh mục Giuse Nguyễn Văn Hữu

Facebook
Twitter
Email
Print
Scroll to Top