
MẠNH DẠN ĐẾN VỚI CHÚA GIÊSU
CHÚA NHẬT VI THƯỜNG NIÊN B
(Mc 1,40-45)
Bệnh phong hủi là một trong những bệnh lây nhiễm thuộc hạng tứ chứng nan y của xã hội ngày xưa. Để tránh lây nhiễm, người mắc bệnh phong phải sống ở một nơi riêng biệt ngoài đồng ruộng, nơi rừng núi hay trong sa mạc, không được phép giao du tiếp xúc với mọi người, kể cả người thân.
Hơn nữa, theo quan niệm bình dân, người mắc bệnh phong là kẻ tội lỗi hơn người khác, nên bị Trời đánh, Thánh phạt. Ai tiếp xúc với người phong thì mang tội, bị mắc uế. Bị kỳ thị cô lập như thế, người bệnh rất đau khổ: Đau đớn thể xác! Đau khổ tinh thần! Sống mà như thế coi như đã chết !
Bài đọc 1 trích từ sách Lêvi đã giúp ta mường tượng và cảm nghiệm một phần nào nỗi đau khổ của người bệnh phong: “Người mắc bệnh phong hủi phải mặc áo rách, xõa tóc che râu và kêu lên: Ô uế! Ô uế! Bao lâu còn mắc bệnh người ấy sẽ còn là ô uế. Người ấy phải ở riêng ra bên ngoài trại”.
Thế mà anh chàng phong hủi trong bài Tin Mừng hôm nay lại xé rào. Anh ta ngang nhiên đến gặp Chúa Giêsu, sấp mình xuống van xin Chúa chữa lành căn bệnh quoái ác cho anh: “Lạy Thày, nếu Ngài muốn, Ngài có thể làm cho tôi được sạch”.
Tại sao anh chàng phong hủi lại dám làm thế? Tại Chúa Giêsu. Vâng, tại Chúa Giêsu mà anh bất chấp tất cả! Nếu không phải là Chúa thì chắc chắn là không bao giờ, không bao giờ anh dám làm thế!
Thái độ bạo dạn, đầy lòng tin tưởng của người phong hủi đã được Chúa Giêsu đáp đền qua việc Ngài đụng chạm vào da thịt lở loét của anh và bảo: “Tôi muốn anh hãy được sạch. Tức thì bệnh phong biến mất”!
Đụng chạm vào thân thể người phong hủi. Đó là việc tày trời, là hành động cách mạng của Chúa Giêsu trước luật lệ cấm kỵ, sạch dơ trong xã hội và tôn giáo Dothái đương thời.
Tại sao Chúa Giêsu lại làm thế? Phải chăng Chúa là người quấy rối, cố tình vi phạm luật lệ của Thiên Chúa và tiền nhân đã được ghi chép trong Kinh Thánh?
Chúa không phải kẻ quấy rối, phá bỏ lề luật. Ngài là hiện thân của tình yêu thương xót và cứu độ của Thiên Chúa trên trần gian. Đi tới đâu, Ngài thi ân giáng phúc tới đó. Ngài đến để tìm và cứu chữa những gì đã hư mất, hầu giải phóng con người khỏi ách nô nệ của tội lỗi, bệnh tật và lề luật: “Ta đến không phải để phá huỷ lề luật mà là để kiện toàn” (x. Mt 5,17).
Chúng ta không mắc bệnh như anh chàng phong trong Tin mừng, nếu có thế giới ngày nay đã chữa trị được căn bệnh này. Nhưng thế giới và bản thân mỗi người chúng ta đang phải gánh chịu những căn bệnh nan y khác. Đó là bệnh Sida- HIV, bệnh khô khan biếng trễ việc đạo, bệnh chồng chung vợ chạ, bệnh ghen ghét thù oán người đồng loại, bệnh kêu ngạo coi trời bằng vung, bệnh nói hành nói xấu nhau, bệnh gian dối cẩu thả, bệnh tham ô hối lộ, bệnh keo kiệt hà tiện, bệnh thành tích hình thức, bệnh cắt xén xuyên tạc sự thật, bệnh tiêu xài hoang phí tiền của, sức khoẻ và thời giờ v.v. Chúng là những biến tướng của bệnh phong, là đại hoạ cho gia đình và xã hội. Cần phải noi gương bắt chước Chúa Giêsu, để cùng nhau bắt tay bài trừ, tiêu diệt tận gốc những căn bệnh quái ác này.
Thánh Phao-lô đã noi gương bắt chước Chúa Giê-su trong mọi hoàn cảnh, để tôn vinh Thiên Chúa và làm cho nhiều người được cứu độ như bài đọc 2 trích từ thư thứ nhất của ngài gửi cho tín hữu thành Cô-rin-tô mà chúng ta vừa nghe (x. 1Cr 10,31-11,1).
Muốn được như vậy, chúng ta phải mạnh dạn đến với Chúa Giê-su, tin tưởng vào Chúa Giêsu như anh chàng phong hủi, để xin Ngài chữa lành. Chúng ta có làm được như thế không? Có phải vì tin vào Chúa và muốn làm vinh danh Chúa mà chúng ta đến với Chúa không?
Nếu không vì yêu mến Chúa và vinh danh Chúa, thì hãy ở nhà mà làm ăn buôn bán, kẻo mất thời gian tốn công vô ích. Nếu vì yêu mến Chúa và vinh danh Chúa, ta hãy an tâm ở lại, mạnh dạn trút đổ, trao phó cho Chúa những bệnh tật của bản thân, gia đình, làng xã, xứ đạo và xã hội ta đang sống. Xin Chúa hãy giơ tay đụng chạm đến những ung nhọt tội lỗi ấy và làm cho nó tan biến đi, nhờ đó ta được sống trong an lành, thanh khiết.
Có phải ta làm việc tông đồ và rao giảng Tin mừng để làm vinh danh Chúa và giúp cho mọi người nhận biết và tôn thờ Chúa, là Chúa tể trời đất, là căn nguyên cội rễ mọi sự, là nguồn mạch mọi phúc đức không? Nếu không, ta đừng làm, đừng rao giảng, chỉ tổ chuốc lấy những khó nhọc, vất vả vào thân! Nếu phải, ta hãy nhiệt tâm làm việc tông đồ, mạnh mẽ can đảm mà rao giảng Tin Mừng! Đừng sợ gì cả! Chúa sẽ biến đổi lòng người.
Lạy Chúa, Chúa đã biến đổi Phaolô từ một người biệt phái hăng say bách hại đạo Chúa trở thành vị tông đồ nhiệt thành đem Tin mừng cho dân ngoại. Chúa đã chữa lành người phong hủi làm cho anh lành lặn tươi tắn và tái gia nhập cộng đoàn. Xin Chúa biến đổi, chữa lành bản thân và gia đình con, xứ đạo và làng xã con, tổ quốc và thế giới con đang sống, hầu danh Chúa được cả sáng, Nước Chúa được hiển trị, thế giới được hoà bình, xã tắc được an ninh – thịnh vượng, gia đình được yên vui – hạnh phúc. Amen.
Linh mục Giuse Nguyễn Văn Hữu