Thần Khí mới làm cho sống – Lễ Chúa Thánh Thần hiện xuống – Lm. Giuse Lê Danh Tường

Thần Khí mới làm cho sống

Lễ Chúa Thánh Thần hiện xuống

Đức Giê-su đã chết như bao con người trên thế gian đã chết và sẽ chết. Nhưng Đức Giê-su đã sống lại và tiến vào trong vinh quang bất tử cùng Chúa Cha. Ngài đã về Trời và kéo theo tất cả những ai tiến bước theo Ngài. 50 ngày sau biến cố Đức Giê-su sống lại, ngày lễ Ngũ Tuần, một luồng Sinh Khí từ Trời đổ xuống thế gian để những ai chấp nhận chết đi con người cũ thì được sống đời sống mới, được sinh lại bởi Thần Khí ấy.

Còn thở là còn sống. Cái trải nghiệm ấy nơi con người ai mà chẳng rõ. Đứa bé thoát thai khỏi lòng mẹ, nó hét lên làm bung nở toàn thân và căng phồng lá phổi. Kể từ lúc ấy nó liên tục thở. Nó hít khí vào đầy buồng phổi để đem oxy đi nuôi dưỡng toàn thân; liền sao đó nó thở khí ra để đẩy hết khỏi buồng phổi các khí cacbonic độc hại.

Loài người luôn tìm cách khống chế cái chết. Nếu người ta không thoát được cái chết thì ít là làm cho cái chết lâu đến. Những cách thức khác nhau được người ta dùng để làm chủ và duy trì hơi thở. Người ta có thể quán chiếu hơi thở, làm chủ hơi thở, rồi hòa mình vào vũ trụ để tiếp nhận sinh khí chan hòa của đất trời mà được sống lâu.

Các Thiền sư, các Đạo sỹ đã nỗ lực tìm tòi phương thế để làm chủ hơi thở, làm chủ sự sống. Tất cả muốn thoát khỏi vòng sinh ly từ biệt để được bước vào cõi vĩnh hằng.

Đối với người Do Thái, trải nghiệm về hơi thở đã có từ ngàn xưa. Việc Thiên Chúa tạo dựng con người được diễn tả bằng một cử chỉ quyết định: “thổi sinh khí vào lỗ mũi” (St 2,7). Nếu không có sinh khí ấy, con người vẫn chỉ là bùn đất. Nhưng rồi con người phạm tội và hậu quả của nó là cái chết: “Ngươi là bụi đất, và sẽ trở về với bụi đất” (St 3,19).

Khát khao mãnh liệt được sống và sống mãi của dân đã được tiên tri Ê-dê-ki-en mô tả bằng hình ảnh: những mảnh xương khô được hà hơi và chúng đã chỗi dậy, được sống lại: “Hỡi thần khí, hãy đến thổi vào những vong nhân nầy cho chúng được hồi sinh” (Ed 37, 9).

Trước khi chịu chết, Đức Giê-su đã không ngừng hứa ban Thần khí cho các môn đệ. Trong trình thuật ngày lễ Ngũ tuần nơi các Tông đồ đang hội họp, lời hứa của Đức Giê-su đã trở thành hiện thực (x. Cv 2, 1-11). Nếu như cảnh anh em giết nhau (Cain và Abel x. St 4, 1-13), chia rẽ bởi bất hòa (Tháp Babel x. St 11, 1-9), sự tận diệt trong Lụt Hồng Thủy (x. St 6 – 8) là bằng chứng cho thấy hậu quả ghê gớm của tội lỗi dẫn đến cái chết; thì việc quy tụ trong một căn nhà Tiệc Ly, việc mọi người nói các thứ tiếng khác nhau đều hiểu điều các Tông đồ rao giảng là bằng chứng cho thấy hiệu quả của Thần Khí ban sự sống (x. Cv 2, 1-11).

Thánh Gioan đã thuật lại giờ phút các Tông Đồ lãnh nhận Thánh Thần: “Người thổi hơi và phán bảo các ông: ‘Các con hãy nhận lấy Thánh Thần’” (Ga 20, 22). Với hành động “thổi hơi” và ban Thần khí của Chúa Giê-su, Thánh sử đã trình bày một cuộc tạo dựng mới, sự tái sinh trong Thần khí nơi các Tông đồ.

Các Tông đồ là những người đầu tiên đón nhận Thần Khí. Con người sợ hãi thiên hạ, sợ hãi cái chết, nhút nhát, yếu hèn nơi các ông đã chết. Các ông trở thành con người mới, con người được tái sinh bởi Thần Khí. Họ trở nên can đảm, dấn thân cho sự thật, làm chứng cho Chúa, loan báo và trao ban tình yêu, coi cái chết là cánh cửa bước vào vinh quang.

Các Tông đồ là những người đi theo Đức Giê-su và đã có không ít những lần các ông tìm cách thế loài người, tin tưởng vào sức mạnh của Thầy trong tư cách là một con người với nhiều khả năng. Nhưng các ông cũng đã bị Thầy chỉnh đốn nhiều lần. Thầy cố kéo các ông ra khỏi cái hạn hẹp của con người, hướng các ông về quyền năng đến từ Trời. Cái chết của Thầy đã khiến cái khát vọng quyền thế trần gian của các Tông đồ sụp đổ hoàn toàn. Nhưng chính trong lúc nhận ra cái vô thường của khả năng con người, chấp nhận thân phận của mình, và khao khát ơn Trời thì Thần Khí đã được đổ xuống trên các ông.

Thánh Gioan, Người Môn đệ Chúa yêu, đã quả quyết: “Thần khí mới làm cho sống, chứ xác thịt chẳng có ích gì” (Ga 6, 63). Quả thực, việc chế ngự thân xác, làm chủ mọi tư tưởng trong ta sẽ giúp ta sống thảnh thơi an nhàn. Nhưng ngần ấy chưa đủ để thoát khỏi thế gian, thoát khỏi kiếp phàm trần trật hẹp trong vòng sinh tử. Cần lắm một ánh mắt hướng về Trời cao, một bàn tay vươn hướng về Trời. Sự chấp nhận chính mình, dám chết đi cho con người cũ là cánh cửa mở ra để đón nhận Thần Khí từ Trời.

Lậy Chúa Thánh Thần, Đấng ban sự sống, xin đổ đầy trong con Thần Khí Ngài. Xin Ngài tái tạo nơi con thành con người mới để con được sống và sống dồi dào trong ơn nghĩa Chúa.

Lm. Giuse Lê Danh Tường

Facebook
Twitter
Email
Print
Scroll to Top